'Đồ nhựa dùng một lần vừa rẻ, vừa sẵn, sao phải khổ thế?', nhiều người cười nhạo khi thấy tôi buộc lại chiếc túi nilon đứt quai để dùng lại.
Nhịn ăn gián đoạn, ăn uống 'kham khổ' nhưng không cưỡng lại được trà sữa, đồ chiên... thế là công cốc.
'Bơm có cái lốp xe hết 5.000 đồng nhưng nhiều bạn trẻ vẫn lôi điện thoại ra, hỏi xin wifi, quét mã QR, chờ chuyển khoản mãi không xong'.
Tôi từng góp 90 triệu đồng với bố mẹ để xây nhà, bây giờ dọn đi là coi như thua cuộc.
5 dậy, 6h đi làm, 21h về đến nhà khiến tôi có suy nghĩ sẽ nghỉ việc để lắng nghe bản thân vào năm 35 tuổi.
Trong khi nhiều bạn trẻ chọn 'gap year', nghỉ hưu sớm để hưởng thụ, chữa lành, cô tôi lại tìm mọi cách để làm việc dù đã ngoài 60 tuổi.
'Ngồi làm việc suốt bốn tiếng ở quán cà phê, tôi thấy ngại nên gọi thêm một phần nước nữa, nhưng chủ quán nói không cần, cứ ngồi thoải mái'.
Nghĩ cảnh cha mẹ ngoài 70 tuổi, già yếu, bệnh tật, đi viện triền miên, bản thân phải một tay cáng đáng, tôi lại ước mình có anh chị em.
'Tôi tìm mua gioăng cao su cho bồn vệ sinh nhưng không cửa hàng thiết bị nào bán, trong khi hàng Trung Quốc giá rẻ bán đầy trên sàn TMĐT'.
Nhiều đồng nghiệp của tôi sợ teambuilding vì như một chuyến hành xác với những trò chơi lố lăng, hò hét, nhảy nhót vô bổ, chứ chẳng được 'xả hơi'.
Tôi ra Hà Nội chơi, buổi sáng sớm, thấy bờ Hồ Gươm người tập thể dục, đi bộ toàn là những cụ già.
Nhiều người lớn tuổi chẳng dám ăn tiêu, hưởng thụ gì, chỉ như đang tồn tại chứ không phải sống đúng nghĩa, nhưng chê người trẻ tiêu xài vô nghĩa.
'Gap year', nghỉ hưu sớm để chữa lành, nhưng cả tôi và anh đồng nghiệp đều nhận những kết cục ê chề, 'lành' đâu không thấy, chỉ càng chua cay.
Nhiều cha mẹ ngày nay nói cho con dùng smartphone từ hai tuổi để bắt kịp thời đại, nhưng thực tế chỉ là để chúng ngồi yên ăn uống.
Có 30 triệu đồng mỗi tháng mà chẳng cần đi làm, tôi quyết định dành một năm 'gap year', nhưng sớm vỡ mộng.
Nếu phải mang việc về nhà làm đến tận khuya, nhân viên phải được tính tiền lương ngoài giờ.
Tôi chỉ ước mình đang ngồi trên xe máy để rồ ga tẩu thoát.
'Cà phê tự pha, không uống trà sữa, chẳng mua sắm gì... tôi tiết kiệm 80% lương tháng. Nhưng sau tất cả, tôi tự hỏi: tiền nhiều để làm gì?'.
Giáo dục giới tính là giúp trẻ trang bị kiến thức để bảo vệ bản thân, chứ không phải dạy 'làm như thế nào'.
Đỗ sát hạch, có bằng lái, bạn chỉ như một đứa trẻ mới học bảng chữ cái và quy luật ghép vần, chưa thể viết một câu văn hoàn chỉnh.
Đánh ghen là cách nhanh nhất khiến bạn đánh mất cả gia đình chỉ để giải tỏa cơn tức giận nhất thời.
Sếp cũng cần nghỉ ngơi nên cực chẳng đã mới phải làm phiền nhân viên sau giờ hành chính.
Dùng tay trần bốc đồ ăn, dùng kẹp thịt gắp than... là những tình huống khiến thực khách dở khóc dở cười.
Điều duy nhất tôi cảm thấy Gen Z thiệt thòi là giá nhà bây giờ cao hơn thời trước, nhưng bù lại họ chẳng thiếu cơ hội để làm giàu.
Chỉ có sếp mới có quyền không nhắn tin cho nhân viên để hỏi về công việc sau giờ tan làm.
Tôi giả vờ nghe điện thoại, báo có việc gấp, kêu nhân viên tính tiền rồi chuồn thẳng, không dám ăn tô hủ tiếu có vẻ thơm ngon kia.
Họ là những phụ nữ nỗ lực học tập, phấn đấu cho sự nghiệp nên khó tìm bạn đời vừa ý.
Thay vì để một người quản hết tiền như nhiều gia đình, vợ chồng tôi thống nhất nộp hết vào quỹ chung, không có chuyện tiền anh - tiền em.
'Ngồi ăn sáng trong quán, tôi cạn lời khi thấy nhiều cha mẹ cho con thoải mái chạy nhảy, đẩy ghế, kéo bàn... sửng cồ khi ai đó nhắc nhở'.